Cuối cùng Tô Chuyết cũng minh bạch hóa ra đi xem náo nhiệt kỳ thật chỉ là ngụy trang, mục đích ban đầu chính là muốn giết mình!
Chung quanh có khoảng một trăm người, con mắt đều nhìn chòng chọc lên thân Tô Chuyết, giống như sợ hắn biến mất vào không khí vậy. Càng khiến cho người ta khó có thể tin là những kẻ này toàn bộ đều ăn mặc như thường dân, không phải là tiểu thương buôn bán thì là thợ thủ công thợ mộc. Có xách giỏ trúc, có gánh bảng hiệu viết gùm thư, có giơ cờ hiệu xem bói, tựa như là tam giáo cửu lưu, ba trăm sáu mươi nghề tất cả đều tề tựu.
Tô Chuyết bỗng nhiên nhớ lại vụ ám sát ở vùng ngoại ô Tiền Đường. Nếu như nói bọn áo đen kia là một con dao nhọn lập lòe hàn quang, thì hiện tại những kẻ này tựa như lưỡi đao giấu trong tay áo!
Thủ đoạn khác nhau, tuyệt cảnh như nhau! Tô Chuyết thở dài, tâm tình vốn đang thoải mái lập tức trở nên vô cùng nặng nề.
Lần này không có người nào nghe hắn nói. Mấy tên hán tử khiêng gánh đâm chết con ngựa của Tô Chuyết, không nói hai lời lại vung cánh tay, đoản đao trong tay liền hướng về ngực bụng Tô Chuyết mà chào hỏi.
Tô Chuyết trầm mặt như nước, trong ánh mắt không có chút rung động nào, thậm chí mang theo một luồng ý chí lạnh lùng. Hắn giống như không trông thấy mấy thanh đoản đao kia. Hắn chỉ nhìn xem con bạch mã chậm rãi mất đi sức sống, thở dài:
- Con ngựa này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-ho-tham-an-truyen-ky/3197895/quyen-19-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.