Con mắt của Quách Tử Thiện trợn trừng, suýt nữa cho là mình hoa mắt. Hắn dụi dụi con mắt, dụi mãi cho đến mức ra cả nước mắt mà vẫn không thể tin được, cổ Phật bất ngờ mất rồi lại được là thế nào?
Tiếng nói của hắn kích động phát run:
- Sao, sao, sao cổ Phật lại ở chỗ này?
Tô Chuyết than nhẹ một tiếng, đã nghĩ thông suốt hết thảy mọi chuyện. Y nói:
- Tượng Phật vừa lớn vừa nặng thế này thì ai có thể ở ngay dưới mắt của bao nhiêu bộ khoái ngoài kia mà mang theo rời khỏi Bạch Mã tự đây?
- Không sai!
Quách Tử Thiện giật mình.
- Đây chính là chỗ cao minh của kẻ trộm. Hắn giấu cổ Phật ở chỗ này, chờ tình thế qua đi rồi lại đến lấy!
Nhưng Tô Chuyết lắc đầu, Quách Tử Thiện kỳ quái nói:
- Chẳng lẽ ta đoán sai rồi?
Tô Chuyết nói:
- Cổ Phật mặc dù là bảo bối vô giá, nhưng ai dám bỏ tiền ra mua đây?
Quách Tử Thiện khẽ giật mình, nói:
- Đúng vậy, ai dám mua pho cổ Phật này, quả thực chính là công khai đối nghịch cùng triều đình!
Tô Chuyết gật đầu nói:
- Không sai, cho dù pho cổ Phật này có trân quý hơn thì đối với người khác mà nói, nó cũng chỉ như một pho tượng trang trí khó đổi thành tiền mà thôi. Bởi vậy, kẻ trộm làm như thế cũng không phải là muốn đánh cắp cổ Phật!
Quách Tử Thiện lại nghi ngờ nói:
- Nhưng mà tại sao kẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-ho-tham-an-truyen-ky/3197860/quyen-17-chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.