Đám người nghe được đều cảm giác có chút khó tin, trên đời nơi nào có hung thủ như vậy? Đoàn Lệ Hoa nói:
- Chẳng lẽ hung thủ phát điên rồi?
Sắc mặt Tô Chuyết nghiêm túc, bỗng nhớ tới điều gì, trầm giọng nói:
- Trừ phi hung thủ không chỉ muốn giết người, mà là có mục đích khác...
Lạc Vân Thiên và Đoàn Lệ Hoa còn đang suy nghĩ hàm nghĩa trong câu nói của Tô Chuyết. Tô Chuyết đã nhanh chóng chạy vội ra ngoài. Đoàn Lệ Hoa sững sờ, vội vàng hô:
- Sư phụ, ngài đi đâu thế?
Tô Chuyết không quay đầu lại, nhưng tiếng nói từ xa truyền đến:
- Cứ chờ bên cạnh Lạc bộ đầu, không nên chạy loạn, ta đi một lát sẽ trở lại!
Đám người Lạc Vân Thiên cũng chưa quen thuộc Tô Chuyết, chỉ cảm thấy người này làm việc cổ quái, quả thực không thể nói lý. Mà Đoàn Lệ Hoa cũng đã trầm ngâm:
- Phải chăng sư phụ đã biết hung thủ là ai? Thế nhưng sư phụ nhìn ra từ nơi nào chứ...
Dòng người như cũ chen chúc trên đường, lúc này có thể nhận ra trình độ khinh công của Tô Chuyết. Tô Chuyết hoặc là vịn mái hiên hai bên đường phố rồi vút lên trên không, hoặc là phóng qua đỉnh trần quầy hàng. Người khác chỉ cảm thấy gió táp quét qua bên tai, trước mắt lóe lên bóng đen, còn Tô Chuyết sớm đã đi rất xa rồi.
Y cũng không có đi đâu khác mà lại trở về Thính Tùng các. Ai cũng không biết lầu hai của Thính Tùng các còn cung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-ho-tham-an-truyen-ky/3197841/quyen-17-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.