Tô Chuyết sững sờ, hỏi:
- Đại sư muốn đi rồi? Chẳng lẽ không muốn xem thử cổ Phật trong truyền thuyết sao?
Vô Ngã cười lắc đầu, đáp:
- Cổ Phật có hiếm thấy cũng chỉ là một thứ bài trí mà thôi!
Nói xong tay áo bồng bềnh, nghênh ngang rời đi.
Hình Vinh cũng không giữ lại, cười nói với Tô Chuyết:
- Tô tiên sinh mời ngồi.
Nhưng Tô Chuyết không có lòng dạ nào ngồi, chỉ vì thủ hạ của Phương Bạch Thạch lần lượt trở về bẩm báo không phát hiện dị thường trong phủ. Sắc mặt Phương Bạch Thạch ngưng trọng, trong lòng Tô Chuyết cũng nói thầm: Hay là mình nghĩ sai rồi?
Hình Vinh cười nói:
- Thế nào, bộ đầu đại nhân, có tìm được thứ cần tìm không?
Phương Bạch Thạch cười lạnh nói:
- Hình bang chủ, xem ra ông đã tính trước kỹ càng rồi! Địa phương khác đã tìm hết, chỉ còn lại khu rừng mai này!
Hình Vinh cười nói:
- Cánh rừng này liếc mắt có thể nhìn đến cuối, lẽ nào ngài cho là nơi này có thể giấu thứ gì à?
Trong lòng Tô Chuyết linh quang lóe lên, bỗng thoáng nhìn mấy cây mai ở phía bắc thạch đình, nói:
- Mấy cây này bị đình che khuất ánh nắng, trái lại hoa mai còn nở nhiều hơn những cây khác!
Phương Bạch Thạch giật mình:
- Hiển nhiên là bởi vì có người cho mấy cây đó loại phân bón đặc biệt!
Hắn quát thủ hạ:
- Người tới, đào!
Sắc mặt Hình Vinh hơi đổi, con mắt liếc nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-ho-tham-an-truyen-ky/3197824/quyen-16-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.