Một kích chắc chắn trúng của Đường Mặc đã uổng công vô ích, sắc mặt hắn biến đổi. Trên mặt Tô Chuyết lộ vẻ kinh hỉ, ánh mắt Đoạn Lệ Hoa tràn đầy vẻ kinh ngạc. Người ngăn trở đống ngân châm chính là Lạc Khiêm. Hắn sớm đã chạy tới, nhìn thấy con ngựa ngừng trước cửa tiệm thuốc, nên đi vào theo, vẫn luôn núp trong bóng tối, trong tai nghe được toàn bộ đối thoại giữa Tô Chuyết và Đường Mặc. Ngay lúc Đường Mặc hất tay lên, hắn cũng đã biết mục tiêu của Đường Mặc là hai người bị trói.
Lạc Khiêm không do dự, hầu như dùng ra toàn bộ bản sự bình sinh, rốt cục chặn được một kích kinh thiên. Hắn âm thầm thở phào nhẹ nhõm, quay người chặt đứt dây trói tay chân Diệp Thiều và Đoạn Lệ Hoa. Hai người bị trói hồi lâu, hai chân chết lặng, dây thừng vừa buông lỏng liền không tự chủ ngã oặt xuống. Lạc Khiêm vội vàng một tay đỡ một người.
Khóe miệng Tô Chuyết nhấc lên, hô:
- Dẫn bọn họ đi
Lạc Khiêm gật đầu, không do dự, kẹp lên hai người chạy ra ngoài. Trước cửa bỗng nhiên xuất hiện mấy tên đại hán ngăn cản đường đi. Trong mắt Lạc Khiêm chợt lộ ra một tia tàn nhẫn, lạnh lùng nói:
- Hôm nay ai dám cản ta, chết!
Tô Chuyết biết dùng năng lực của Lạc Khiêm đối phó thủ hạ của Đường Mặc nhất định không đáng kể. Ánh mắt y vẫn nhìn chằm chằm Đường Mặc, mà Đường Mặc cũng đặt lực chú ý lên thân Tô Chuyết. Dương như hai người ai cũng không nguyện ý động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-ho-tham-an-truyen-ky/3197811/quyen-15-chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.