Kim Cửu Mệnh nói ra câu này, dĩ nhiên chính là thừa nhận tội ác của mình. Tô Chuyết nói:
- Kim Cửu Mệnh, nếu đã nhận tội còn không đền mạng cho người chết oan?
Kim Cửu Mệnh cười lạnh một tiếng, đột nhiên không giải thích được mà hỏi:
- Ngươi có biết vì sao ta được gọi là Cửu Mệnh không?
Đám người mờ mịt một trận, không biết vào giờ phút này vì sao hắn muốn hỏi vậy, chẳng lẽ vẫn đang muốn kéo dài thời gian? Có người phẫn nộ quát:
- Còn nói nhảm với loại người như hắn làm gì? Mọi người cùng nhau tiến lên, cũng coi như báo thù cho người vô tội!
Tô Chuyết lại chỉ hỏi Kim Cửu Mệnh:
- Có ý gì?
Kim Cửu Mệnh cười hắc hắc, nói:
- Tô Chuyết, ngươi chẳng qua mới chết một lần. Mà ta đã chết qua tám lần rồi! Cái mạng này là ta tám lần đi về từ Quỷ Môn quan. Ngươi muốn để cho ta đền mạng cho một tiểu súc sinh ư? Chỉ sợ là đang nói giỡn chứ?
Đám người hít sâu một hơi, không tự giác lui về sau hai bước, trong lòng đều đang nghĩ: Người này quả thật đã chết qua tám lần rồi sao? Tục ngữ nói nhất phu bính mệnh, vạn phu mạc địch (một người liều mạng, vạn người không địch nổi),đám người nhất thời vì Kim Cửu Mệnh hung hãn mà kinh hãi. Tô Chuyết hít sâu một hơi, tách ra hai tay, bày tư thế, nói:
- Vậy ta không thể làm gì khác hơn là báo thù cho tiểu đậu tử.
- Vậy phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-ho-tham-an-truyen-ky/3197742/quyen-13-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.