Bóng lưng người này có chút quen thuộc, Tô Chuyết nghĩ trong lòng, nhất thời không dám cất bước tiến lên. Mà người trong đình dường như nghe được tiếng bước chân sau lưng, quay đầu nhìn lại.
Tô Chuyết lập tức ngẩn người tại chỗ, tay chân có chút luống cuống, một số thủ đoạn ứng đối đã suy nghĩ kỹ trên đường trở về lập tức đều quên mất không còn một mống. Người trong lương đình không phải là ai khác, đúng là Vệ Tú mà y thường xuyên mơ tới. Cô nàng giống như tinh linh này đột nhiên cứ thế mà xuất hiện ở trước mắt, quả thật để cho Tô Chuyết thoáng như ở trong mộng.
Vệ Tú nhìn thấy Tô Chuyết lại không ngoài ý muốn bao nhiêu. Nàng mặc một thân quần áo trắng thuần, thanh nhã tươi mát, so sánh với ba năm trước lại nhiều hơn một phần thành thục ổn trọng, ít đi một chút xúc động ngây thơ. Duy nhất không đổi là đôi mắt lóng lánh cơ trí và thấu suốt của nàng.
Hai người đứng như vậy nhìn nhau một lát, Vệ Tú đột nhiên cười nói:
- Thế nào, không nhận ra ta rồi à?
Tô Chuyết nhịn không được nhẹ gật đầu, đáp:
- Ba năm không thấy, cô biến hóa thật lớn!
Vệ Tú không chút khách khí ngồi ở vị trí chủ nhân, nói:
- Ồ? Ta thấy ngươi ngược lại không thay đổi chút nào. A, đúng, bây giờ đã làm thầy dạy rồi, hẳn là gọi một tiếng Tô tiên sinh!
Nói xong dùng tay làm dấu mời, ra hiệu Tô Chuyết tới ngồi.
Một chiêu đảo khách thành chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-ho-tham-an-truyen-ky/3197732/quyen-13-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.