Yến Linh Lung vẫn không buông tha, cả giận:
- Chậm đã! Tô Chuyết, ngươi hại chúng ta đau lòng ba năm, món nợ này phải tính làm sao!
Tô Chuyết quay đầu qua chỗ khác, nói:
- Còn nói sao, hai người xây mộ cho ta, ba năm cũng không thấy hai người đến bái tế cúng tế gì. Vẫn là tự ta thường xuyên quét dọn tảo mộ, dâng chút hương!
Hoa Bình không nhịn được cười nói:
- Trên đời này tự viếng mồ mả cho mình, e rằng chỉ có Tô Chuyết cậu mà thôi!
Tô Chuyết khẽ nói:
- Huynh biết cái gì, đấy gọi là tích âm đức. Hiện tại thừa dịp còn sống, đốt thêm chút tiền giấy, miễn cho sau này chết rồi mà vẫn còn giống như lúc sống, đến bên kia còn là̀m một kẻ nghèo hèn!
Lần này ngay cả Yến Linh Lung cũng nhịn cười không được, cười một hồi, đột nhiên vành mắt đỏ lên, tiến đến ôm lấy Tô Chuyết, mắng:
- Nếu ngươi đã không chết, cũng không biết báo tin tức cho chúng ta...
Tô Chuyết rất không được tự nhiên, lúng túng nói:
- Hai người bận rộn như vậy, ta thế nào tiện quấy rầy hai người nữa chứ? Được rồi được rồi, chớ dọa sợ đứa bé!
Yến Linh Lung một tay ôm nữ nhi, tay phải hung ác đấm Tô Chuyết một quyền.
Hoa Bình cười nói:
- Thiệt thòi chúng ta còn lấy tên con gái là Niệm Tô!
Nguyên lai một năm trước Yến Linh Lung lâm bồn sinh hạ thiên kim, hai vợ chồng tự nhiên vui vẻ vô cùng. Nhưng mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-ho-tham-an-truyen-ky/3197729/quyen-13-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.