Vạn Chương bị ánh mắt âm lãnh của y nhìn chằm chằm nên rùng mình một cái. Trong lòng hắn hư nhược, cố giả bộ trấn định, nói:
- Tốt! Nếu ngươi đã nói như vậy, sao ta có thể không đáp ứng được?
Nói xong vỗ tay ba tiếng.
Ngoài cửa hai người chậm rãi đi vào, hai người này bước cực kỳ chậm, hầu như là kéo lê bàn chân mà tiến đến. Nhưng mà Tô Chuyết trông thấy hai người thì lại ngây dại, trái tim đột nhiên co rúm, lập tức rơi vào đáy cốc. Tiến đến, một người phong độ nhẹ nhàng, một người khí khái hào hùng nghiêm nghị. Hai thanh niên tài tuấn, nhưng không dám ngẩng đầu ưỡn ngực, giống như đang trải qua sự việc đau khổ nhất cuộc đời.
Trên mặt Vạn Chương tràn đầy nụ cười nham hiểm, cố ý hô:
- Đao kiếm song tuyệt Vương Trọng Bình Vương chưởng môn! Cô Tô Lăng Sương Lăng công tử! Hai vị khỏe chứ!
Cứ như sợ Tô Chuyết không biết thân phận hai người vậy.
Làm sao Tô Chuyết có thể không biết hai người này được? Ban đầu ở Độ Khẩu trấn (trấn bến đò) Hà Nam, gặp được Đao Kiếm Song Tuyệt Vương gia và Côn Lý Càn Khôn Vân gia đấu đá lẫn nhau, chính là Tô Chuyết dùng sức một người điều tra rõ ràng vụ án đã kéo dài nữa năm, bắt được kẻ tiểu nhân bên trong hai nhà, cũng làm cho một đôi trai gái Vương Trọng Bình và Vân Tiểu Cẩm trở nên người hữu tình cuối cùng thành thân thuộc. Mà Lăng Sương càng không cần phải nói, hai người đã quen biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-ho-tham-an-truyen-ky/3197714/quyen-12-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.