Phần lớn người đang ngồi đều nghe hiểu được tiếng Hán, Tô Chuyết vừa dứt lời, rất nhiều người đột nhiên tái mặt, giận giữ vỗ mạnh xuống tay vịn, mở miệng mắng lớn.
- Lớn mật
- Làm càn
Còn có rất nhiều người hận không thể đi lên tóm lấy Tô Chuyết giải quyết tại chỗ.
Sống lưng Vệ Tú trở nên lạnh lẽo, âm thầm lau vệt mồ hôi vì Tô Chuyết, trong lòng mắng trăm ngàn câu đồ đần đồ ngốc, hận không thể khiến thời gian chảy ngược đến trước đó để khâu cái mồm thúi của Tô Chuyết lại!
Vẻ mặt Tiêu Thiên Đình vẫn âm trầm như cũ, đưa tay vỗ một cái lên cái bàn trước mặt. Người trong trướng khiếp sợ uy thế của hắn, tiếng nói lập tức nhỏ hơn rất nhiều.
Giọng nói ông ta trầm nặng mà không mất vẻ uy nghiêm, khiến người ta không nghe rõ vui giận thực sự:
- Tô Chuyết, ngươi vừa nói gì!
Tô Chuyết không hề sợ hãi, chỉ tay vào Vệ Thắng nói:
- Tiêu đại tướng quân, chẳng lẽ ngài không biết người đứng trước mặt ngài là ai sao? Không phải chứ? Ta nghe nói hắn là đệ tử của chưởng môn Tiêu Thiên Quần, tộc đệ của ngài mà! Rõ ràng hắn là thứ đồ bất trung bất nghĩa, nhưng được tướng quân công khai kính làm khách quý, như vậy còn chưa nói rõ tướng quân chỉ là hạng người có mắt không tròng thôi sao?
Tiêu Thiên Đình liếc mắt nhìn Vệ Thắng, không biết đang suy nghĩ gì.
Tên công tử áo gấm kia đứng dậy, nói:
- Vệ huynh đệ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-ho-tham-an-truyen-ky/3197630/quyen-9-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.