Tô Chuyết ngồi dưới đất, thở dốc một hồi, rốt cục tiêu trừ cảm giác tắc nghẽn trong ngực. Y đứng dậy nhìn về phía bờ, trên bến tàu không có một người. Chẳng biết lúc nào Vệ Tú đã rời đi, Tô Chuyết dọc theo đường cũ trở về bến tàu, chậm rãi đi qua.
Mặc dù y đoán được thân phận của kẻ áo đen kia, nhưng nhất thời lại không nghĩ ra, hắn có quan hệ gì với chuyện này, vì sao muốn cướp đoạt miếng vải kia, thực chất trên miếng vải kia có bí mật gì?
Tô Chuyết mang theo đầy bụng nghi vấn, một đường đi qua mấy gian tửu quán, lại phát hiện không có một người. Nguyên lai tin tức Lưu Phi Âu Dương Cát bị giết đã truyền ra, tất cả mọi người không còn tâm tình vui đùa. May mắn Lâu Loan xử trí thoả đáng, cho đến bây giờ, còn chưa xảy ra nhiễu loạn lớn hơn.
Tô Chuyết trở lại sòng bạc, còn chưa vào cửa, đã nhìn thấy trong thính đường cũng trống rỗng. Giọng nói của Lâu Loan từ một góc truyền đến: "Tiểu thư, vừa rồi sao không thừa cơ hội này diệt trừ..."
Tiếng nói của Vệ Tú bỗng nhiên vang lên: "Ngậm miệng! Nếu như ngươi cũng coi thường hắn, sớm muộn cũng giống như mấy gã ngu xuẩn kia..."
Tô Chuyết chỉ nghe một nửa lời nói, không biết bọn hắn đang nói cái gì, vào cửa đi xem. Đã thấy Vệ Tú quay người đi về phía hậu viện. Nàng đi một đường hành lang khác, cũng không phải là đi khách phòng. Phòng lớn có hai đường hành lang thông hướng hậu viện, một đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-ho-tham-an-truyen-ky/3197594/quyen-7-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.