Tô Chuyết càng nghĩ càng kinh sợ, không ngờ từ khi mình xuống núi đến nay, chuyện phát sinh có vẻ như toàn bộ không liên quan, kì thực đều có quan hệ cùng Vệ Tiềm. Từ ban sơ Giang Khôi Lữ Khang, đến Vạn Thương Vệ Thắng, chính mình dĩ nhiên đã trừ đi nhiều người của Vệ Tiềm như vậy!
Tô Chuyết đột nhiên cảm giác được một phen sợ hãi, căn phòng này tựa hồ cũng trở nên âm trầm. Bầu không khí an tĩnh chung quanh càng khiến người ta áp lực vô cùng. Từ lúc y xuống núi đến nay, lần thứ nhất cảm nhận được sợ hãi, âm thầm tự trách mình cuồng vọng tự đại, không biết sâu cạn, thế nào tùy tiện liền tiến vào trong nhà Nhạc Dương Vương?
Tô Chuyết nhìn chằm chằm hai món bảo vật, không nhúc nhích, trên trán cũng đã chảy ra lấm tấm mồ hôi lạnh. Đột nhiên ngoài cửa vang lên một giọng nói hùng hồn: "Không ngờ Tô công tử cũng yêu thích đám đồ chơi này! Nếu là ưa thích, không ngại cầm hai món đi chơi!"
Tô Chuyết giật nảy mình, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một người vào cửa, thân cao thể tráng, râu dài, hai mắt sáng ngời có thần, ánh mắt như lưỡi dao, đâm thẳng đáy lòng Tô Chuyết. Nguyên lai đây chính là Nhạc Dương Vương trong truyền thuyết, Vệ Tiềm!
Tô Chuyết thế mà nhất thời không dám nhìn thẳng ông ta, ôm quyền hành lễ nói: "Vãn bối gặp qua Vệ tiền bối!"
Vệ Tiềm cười ha ha một tiếng, lớn tiếng nói: "Quả nhiên là người trong giang hồ a, tiếng chào hỏi này nghe qua còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-ho-tham-an-truyen-ky/3197583/quyen-7-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.