Thời gian đã là giữa hè, trong thành Kim Lăng trời nắng chang chang, như thiêu như đốt, khí nóng bốc hơi, càng khiến người phiền muộn. Buổi chiều càng nóng hơn, làm cho người mê man mệt mỏi. Trên ban công, vương tôn công tử tay cầm quạt xếp, khoan thai tự đắc, nhìn xem mặt trời đã khuất nhưng người thợ nông phu còn đang lao động, trong miệng huýt sáo.
Trên quan đạo, một con ngựa lao vùn vụt, xa xa chạy hướng thành Kim Lăng. Kẻ trên ngựa phong trần mệt mỏi, mặt có vẻ uể oải, nhưng không che giấu được hai con ngươi lập lòe lấp lánh, chính là Tô Chuyết.
Ba ngày trước đó, y thu được một phong thư, chỉ nhìn thoáng qua phong thư, đủ để Tô Chuyết đem lòng sinh nghi. Người viết thư chính là Tô Cầm, vị danh kỹ sắc nghệ song tuyệt trong thành Kim Lăng. Mấy tháng trước đó, Tô Chuyết còn từng hoài nghi nàng, mặc dù sau đó không giải quyết được gì, nhưng trong lòng của y thủy chung khó quên.
Nội dung trong thư rất đơn giản, chỉ có bốn chữ: "Lăng Sương gặp nạn"!
Mặc dù Tô Chuyết hoài nghi Tô Cầm, nhưng biết nàng có tình ý không giả với Lăng Sương. Nàng sẽ không lấy Lăng Sương lừa gạt người khác, bởi vậy nàng nói Lăng Sương gặp nạn, vậy tuyệt đối không giả. Tô Chuyết vừa nhận được thư, liền vứt xuống mọi thứ trong tay, ra roi thúc ngựa, đi Kim Lăng.
Giờ phút này, Tô Chuyết bụi đất đầy người, tay dắt một con ngựa gầy ốm, đột nhiên xuất hiện trên phố xá Kim Lăng phồn hoa, còn xuyên đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-ho-tham-an-truyen-ky/3197544/quyen-5-chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.