Lão Tây Sứ đưa mắt nhìn một lượt rồi nói “Ta không phải lười biếng, chỉ là ta không ưa gì hai cái tên Hà cẩu, Phạm cẩu chúng chút nào. Loại người không ra gì! Tên thánh chủ họ Lý đó không có lời, ta đã dạy chúng một bài học cho biết thân biết phận rồi.”
Lão Bắc Sứ ngồi gác chân trên ghế, ngó nghiêng bầu rượu vẻ tiếc nuối, thở dài nói “Ta thì có khác gì lão huynh đâu. Hai lão già chúng ta đang từ kẻ vô dụng tự nhiên lại được người ta để mắt gọi đến đây mà hội kiến hội hiết gì đó, xem ra lủ vãn bối còn có chút lương tâm để mắt đến ha ha ha.”Lão đang cười mặt lại nhăn nhó gõ bầu rượu nói “Chà chà…không xong, không xong, xem ra như trước hay hơn nhiều. Ở nhà tự do ăn ngủ thú hơn, xuống nam lần này đường xá xa xôi hay ho gì…!” Lão nói đến đó thì như chợt nhớ ra chuyện gì khác vội nhổm người dậy nói “Ta nghe nói tên họ Lý có ý muôn kết giáo với bọn người Chiêm Thành, lần này triệu chúng ta đến hẳn là muốn hai ta thừa nhận rồi. Đúng là có ý làm phiền hai ta mà!”
Lão Tây Sứ đập bàn, miệng lầm bầm chửi rủa, đá cái ghế gác chân vỡ tan tành, hừ lớn nói “Ta nhất định không đồng ý chuyện phản quốc đó đâu!”
Lão Bắc Sư cười khục khặc, vuốt râu nói “Ta đồng ý với lão huynh chuyện này, nếu tên thánh chủ họ Lý mon men nói đến chuyện đó, hai ta nhất định phủi đít quay về bắc!”
Lão Tấy Sứ kéo mái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-ho-nghia-hiep/3951102/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.