Chế Vân gia tăng cước bộ chạy miết ra khỏi khu vườn. Thân pháp của nàng việc ra khỏi phủ chẳng mấy là khó, chưa đầy nữa nén nhang đã ra khỏi phủ. Trời hãy còn chưa sáng hẳn, bên ngoài đường vắng lặng chỉ có những tốp quân binh đứng tụ lại thành nhóm uống rượu nói chuyện, vừa thấy nàng đơn thân độc mã đi giữa đường vẻ hối hả, một tên võ tướng cưỡi ngựa kiểm tra quân binh nhìn thấy làm sao không để mắt, thúc ngựa đuổi theo quát lớn.
“Tên lính kia đi đâu đó?”
Chế Vân không quay đầu lại, mà vẫn sải bước đi tiếp. Tên võ tướng cưỡi ngựa vượt qua giơ roi ngựa quất mạnh xuống đầu nàng, miệng thét lớn “Tên khốn kiếp, ta hỏi mà không trả lời à!”
Chỉ thấy roi da chưa chạm vào người Chế Vân mà hắn rú lên một tiếng đã bị quăng cả xuống ngựa. Thì ra nàng đã vận kình lên tay chụp lấy roi da giật mạnh, hắn làm sao phòng bị kịp đã té úp mặt xuống đất bất tỉnh.
Chế Vân nhún người một cái đã nhảy phốc lên lưng ngựa của hắn, ra chân thúc ngựa chạy đi. Đám quân binh nhận ra bất thường, khi kêu lên báo động nàng đã chạy mất rồi làm sao đuổi cho kịp. Nàng thúc ngựa chạy miết ra cửa thành phía nam thì trời cũng vừa hừng sáng, đám lính canh cổng thấy người chạy đến mặc quân phục thì lấy làm lạ, lại nghe nàng quát ầm ỷ “Mở cửa, mở cửa…”. Đám lính định kéo rào chắn tránh đường cho ngựa của nàng chạy ra ngoài, nào ngờ một tên đứng trên cổng thành thấy con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-ho-nghia-hiep/3951091/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.