Ngồi trên một cái ghế bành lớn.
Lê Quý Ly mặc nhung phục, đầu đội khăn xanh thêu rồng, bên cạnh còn có Trần Liệt. Phía sau có hơn tám a hoàn mang phiến lớn, hai bên tả hữu là đám võ sĩ. Dưới đài quân bình đứng kín, phía trước là một khoảng trống lớn hình chữ nhật, các nhạc công đứng thành một dãy dài, người trống, người đàn, người chuông, ở giữa là hơn trăm cung nữ mặc áo đều một màu đỏ, người nào người đó đều rạng rỡ xinh đẹp.
Một cung nữ đặc biệt đầu đội mũ thêu chim hoàng yến, trang phục dài lướt đất, nhảy vòng quanh,miệng ca hát, đám khác múa minh họa thêm mấy phần đều đặn.
Dưới bóng trăng, thiếp lén nhìn chàng.
Giáp xanh, trường bào lất phất bay,
Giục ngựa thong thả tiến về thành.
Chàng ơi! Chàng hởi! Thiếp nhớ chàng.
Phong ba bão táp nào nề hà,
Sương bay thấm ướt có hề gì!
Chiến công chàng thêm vững hiên ngang,
Chàng hởi! Chàng ơi! Thiếp yêu chàng.
…
Chế Pháp hừ lên một tiếng nói “Xem chúng ra oai mà đáng ghét, đợi rồi xem quân ta đánh tới còn hồ hởi được không. Cứ ca hát, nhảy múa đi!”
Từ lúc đến đây y thay đổi khác thường, mặt lầm lỳ thấy rõ,lúc này lại buột miệng nói giọng điệu đằng đằng sát khí.
Chế Vân đứng bên cạnh không để ý gì đến y, nàng còn lo dõi mắt tìm Lê Hiểu Bình, nhìn một lượt không thấy gã đâu mặt mày ỉu xìu.
Nàng tính khí trẻ con, phút chốc thấy trước mắt đám ca nữ múa hát, nhạc trống râm ran thì lấy làm thích ý, vẻ mặt giây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-ho-nghia-hiep/3951087/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.