Lê Hiểu Bình nghe vậy thì ú ớ không biết trả lời ra làm sao, thì ra nãy đến giờ gã vẫn một mực nói theo quán tính như những lần giao chiêu với Chế Vân. Mỗi lần Chế Vân ra chiêu, nàng luôn nói hư chiêu trong chiêu, dần dần gã nghe đến quen tai,thấy Võ Danh và Chế Pháp tỷ thí thì gã một mực nhắc đến những chỗ Chế Pháp thật sự đánh tới, thành ra Võ Danh rất dễ dàng chống đỡ.
Trần Hưng Lễ đứng bên ngoài vô cùng ngạc nhiên thầm nghĩ “Tên tiểu tử này quả nhiên không phải là kẻ tầm thường, gã còn biết cả Độc Âm Công của phiệt trấn Âm Môn, hay lắm!”
Chế Vân đứng quan sát Trần Hưng Lễ, rõ ràng là thấy ánh mắt khác thường của hắn nhìn Lê Hiểu Bình thì mắng thầm “Gã ngốc nhà ngươi làm bại lộ mọi chuyện hết rồi!”
Chế Pháp hỏi, Lê Hiểu Bình chỉ một mực đứng lặng yên không nói gì, thì nghĩ gã có ý khinh nhờn mình thì giận dữ vận kình lên chưởng trái đập tới. Lê Hiểu Bình giật mình đưa tay lên chống đỡ chỉ nghe chát một tiếng lớn, hai chưởng vừa giao nhau một luồng khí xanh tỏa ra xung quanh nồng nặc một mùi hôi khó chịu.
Bên ngoài Trần Hưng Lễ thất kinh, chụp lấy vai trần Liệt nhảy ra xa hét lớn “Tránh ra mau coi chừng trúng độc!”
Quả nhiên mấy tên quan binh đứng gần phía sau Lê Hiểu Bình, đều té vật ra đất chết từ lúc nào.Chế Pháp tưởng một chưởng không đánh chết Lê Hiểu Bình thì cũng làm gã bị trúng kịch độc mà chết, nào ngờ thấy hộ khẩu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-ho-nghia-hiep/3951080/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.