Chu Lan nghe người có gương mặt hốc hác nói đúng tim đen, vô cùng ngượng ngập không biết đáp lời làm sao, chỉ khẽ rên lên một tiếng. Cả bọn áo đen không mảy may gì đến hắn, chỉ nhìn chằm chằm người vẻ mặt hốc hác đợi xem hắn có chủ kiến gì không, hẳn người này có thanh thế là thủ lĩnh của cả bọn.
Cao Bát nấp sau một gò đất cao, nghe ngóng đám người áo đen nói chuyện. Tám gương mặt quanh ánh lửa bừng bừng cháy, y nhìn rõ từng gương mặt một, lúc đó chúng đã tháo hết mặt nạ ra rồi.
Người có gương mặt hốc hác, vẻ mặt trầm ngâm suy nghĩ, mắt nhìn ngọn lửa, hắn dùng mũi lưởi đao cơi lửa cháy lớn hơn. Thình lình hắn đưa mắt nhìn dáo dác, vùng đứng dậy nhìn quanh thêm một lượt nữa, mấy tên kia cũng giật mình ngồi cả dậy, tay cầm binh khí, chụm lưng lại thủ thế.
Cao Bát giật mình thầm nghĩ “Mình đã ngưng thần bế khí làm sao có thể bị phát hiện ra được!” Y còn băn khoăn thì lại nghe người có gương mặt hốc hác, quát lớn “Ra mau!” Vậy là xong! Y định thần lộn người đứng dậy, lưng vừa nhổm lên thì nghe tiếng lào xào trên những ngọn cây gần đó, một bóng đen thi triển khinh công bay vù vù trên không, chân vừa chạm xuống đất đã nhún mình lên ấy trượng, lướt qua ánh lửa, nhanh như chớp đã đứng trước mặt đám người áo đen rồi.
Người này cũng mặc độc một màu đen, đầu chỉ để hở hai con mắt sáng quắt, tay khoanh trước ngực, trường bào bay lất phất mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-ho-nghia-hiep/3951068/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.