Chiêu thức đánh ra giảm hẳn không còn bức bách Cao Bát đến chỗ chống trả vất vả. Y nhảy qua một bên, lão cũng không mảy may đến mà ngấm ngầm thu lại kình lực đưa mắt quan sát. Cao Bát cũng nhận ra có người lạ, không phải y nhận ra ngay mà từ vẻ mặt thay đổi tất thời của lão mới phát giác ra được, y bật cười nói “Lão ác ma ngươi đáng ghét, trên đời ai cũng muốn diệt trừ tránh đại họa cho thiên hạ. Người nào có cùng y với ta thì là bằng hữu, tất nhiên người của Bạch Long cũng không ngoại lệ đâu!” Y lôi cả chuyện vốn dĩ chẳng đáng gì với mình nói bừa ra, nhưng với chính lão thì khác. Nghe y nói vậy lão mấy phần úy kỵ nhưng cũng nhếch miệng cười dài.
“Cái tên tiểu tử ngươi chỉ toàn nói bậy bạ, ngươi làm được cái trò trống gì mà lớn giọng nói ngông với ta. Sắp chết đến nơi còn mộng tưởng giết được ta à!”
“Lão ác ma nhà ngươi nói thối lắm!” Cao Bát phì cười nhổ một bãi nước bọt, mắng.
Lão thấy Cao Bát bất kính thì giận lắm, nói “Cái tên chó chết ngươi không muốn sống nữa rồi!”
Lão vừa nói vừa tung chảo thủ chụp xuống đỉnh đầu Cao Bát, thủ pháp nhanh như chớp y chỉ kịp lách người qua một bên né tránh. Chảo thủ của lão mang mấy phần phẩn hận, đương nhiên đã không có ý nương tay, Cao Bát né qua vẫn bạt một bên vai, xé toạt một mảng thịt, máu chảy ròng ròng.
Cao Bát nhảy qua một bên mắng “Lão đánh lén ta!”
Ma Lang Nha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-ho-nghia-hiep/3951065/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.