Lê Hiểu Bình theo sau Phạm Nhất Lĩnh đi mãi vào sâu trong mật đạo. Gã để ý thấy hai bên tường được xây bằng đá, trên trần nước rỉ nhỏ giọt xuống bậc tam cấp tạo thành những dòng chảy nhỏ dưới chân rất trơn trượt. Đi được một lúc lâu thì cả hai ra một hang động bằng đá rộng, có một hồ nước nhỏ tích bên trong, nước trong vắt, một luồn ánh sáng chiếu xuống giữa hồ từ một lỗ nhỏ trên đỉnh hang cao đến bảy tám mươi trượng, có dây leo xanh rậm trườn từ gờ hang này qua đến gờ hang khác. Nơi này Lê Hiểu Bình chưa từng thấy bao giờ chỉ ngẩng mặt nhìn quanh miệng há hốc gã không thể ngờ rằng đằng sau đại điện lại có một mật đạo dẫn đến nơi này.
Gã còn ngạc nhiên đi quanh xem xét một vòng, khi quay lại nhìn thì đã thấy Phạm Nhất Lĩnh ngồi thiền, hai tay đặt trên gối, mắt nhắm nghiền một lúc khói đã bốc ở đỉnh đầu. Gã biết y trước đó trúng phải Lục Long Nội Độc nội thương không nhẹ, trong lòng bất giác hoảng sợ bước đến gần nói.
“Thưa trấn chủ…!”
“Nhà ngươi đừng lo lắng, ta chỉ vận khí để trị nội thương mà thôi, mất hai ba ngày là ta có thể bình phục lại được, từ bây giờ cho đến lúc đó ngươi hãy tự lo liệu ình.” Y nói xong lại im lặng.
Lê Hiểu Bình vâng lệnh quanh đi quẩn lại trong động không hề đả động hỏi đến một câu gì, khi thấy lỗ hỏng trên đỉnh hang đã tối om thì gom một ít thân dây leo khô nhóm lửa lên. Phạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-ho-nghia-hiep/3951037/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.