Chương thứ bảy mươi sáu
Hộp lửa châm đèn dầu, soi tỏ căn phòng sáng tối lay động.
Cửa sổ gỗ và bàn ghế đều đã lung lay sắp đổ, càng gần nơi đầu gió thì ấn nhẹ một cái là sập rời. Gia cụ duy nhất được bảo tồn nguyên vẹn trong căn phòng chỉ còn mỗi chiếc tủ gỗ ở góc tường, vì được kê vào vị trí khuất gió cho nên miễn cưỡng có thể chấp nhận.
Triệu Minh Truyền đeo bao tay thiên ti vào, cẩn thận từng li kéo cửa tủ ra, theo tiếng ken két cọ xát chói tai, không trung dậy lên một tầng bụi. Trong ngăn tủ cũng chẳng có thứ gì bẩn thỉu đốt mắt, chỉ xếp gọn mong mỏng mấy món quần áo, phía dưới còn đặt một tay nải màu đen, một chiếc ấm trà tử sa đỏ thẫm.
Lệ Tuỳ cầm ấm trà lên, nhẹ bẫng, không tính là thứ gì đáng giá. Nhưng có thể nhìn ra chủ nhân của ấm trà đã từng cực kì quý trọng nó, không có một vết va chạm nào, quai và miệng ấm đều đã được dùng đến bóng loáng, khá lâu năm.
Triệu Minh Truyền lấy tất cả những đồ vật còn lại ra, trải phẳng đặt dưới đèn, nói: "Có vẻ đều là quần áo thiếu niên, xem vóc người mảnh khảnh, nhiều nhất là mười sáu mười bảy tuổi."
Về phần tay nải kia, bọc một cái tráp gỗ bên trong đựng túi kim chỉ, khăn tay, bầu rượu, lưỡi câu, còn một mảnh lưới đánh cá nhỏ rách nát, tổng cộng lại có khoảng hai ba mươi loại đồ vật, những món dễ vỡ đều được dùng khăn vải gói kín.
Các thứ như vậy đặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-ho-lon-nhu-vay/1370653/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.