Chương thứ sáu mươi tám
Ngoài cửa sổ cuồng phong gào thét tuyết rơi mịt mù, làm nổi bật lên vẻ ấm áp tĩnh lặng trong phòng. Thật ra Chúc Yến Ẩn uống không nhiều lắm, chẳng say mấy, nhưng chính trạng thái nửa say nửa tỉnh này mới thích hợp nhất để chuyên tâm trêu ghẹo người yêu, chứ không nhão ra thành một bãi bùn rồi thì còn gì thú vị.
Trên người Lệ Tuỳ vẫn mang theo hơi lạnh bên ngoài, cùng hương thơm thanh mát sau tắm gội - đó là dầu hoa Chúc Nhị công tử đích thân lựa chọn cho hắn. Ban đầu lúc Giang Thắng Lâm mới nhìn thấy, thuận miệng cảm khái, kiểu gì mà đến cái bình cũng là màu hồng khói, bóng thế, sau đó bị Lệ Cung chủ đánh cho một trận, lịch sử đẫm máu và nước mắt không nhắc đến thì hơn.
Chúc Yến Ẩn cũng chưa nghĩ ra phải làm gì, dẫu sao đại chiến cận kề, không tiện quá trầm mê sắc đẹp, vì thế chỉ cúi đầu hôn hắn, không giống như ma đầu yêu cơ vừa dính vào đã chăn gối đảo điên trong thoại bản, một chút cũng không vội vàng khó nén, hôn rất nhã nhặn kiểu đấy, còn có chút buồn ngủ.
Lệ Tuỳ vươn ngón tay chọc má y: "Muốn ngủ rồi?"
Chúc Yến Ẩn mạnh mẽ: "Chưa chưa."
Tay trái Lệ Tuỳ kê sau đầu, tay kia đỡ eo y, miễn cho người ngã xuống. Chúc Yến Ẩn cọ cọ trán hắn, lại cọ cọ chóp mũi, cuối cùng cọ đến cổ, cảm thấy rất mất lý trí, nhưng không phải là kiểu mất lý trí không-thể-miêu-tả, mà là cảm giác say mất lý trí, tương đối choáng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-ho-lon-nhu-vay/1370645/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.