Chương thứ năm mươi tư
Rèm cản lại hơn nửa ánh sáng bên ngoài, càng nổi bật lên bầu không khí ái muội kiều diễm. Hai người đều chẳng buồn ngủ gì, Chúc Yến Ẩn nằm quay vào tường, nhớ tới dáng ngủ lên cung trăng đi cấy mất kiểm soát của mình lần trước, cảm thấy không ổn. Đêm hôm nay ta nhất định phải kiên trì, ta không ngủ nữa! Đây là sức mạnh của sự ưu nhã đoan trang, dù sao ngày mai lại phải trải qua một ngày trên xe ngựa, đến lúc đó ngủ bù cũng không muộn.
Ý đã quyết, Chúc Nhị công tử nghiêng người quay ra, làm cho vài lọn tóc tản mạn xoã xuống đầu vai, biểu hiện mình đang mười phần tuỳ ý nhưng lại mười phần mê người. Lệ Tuỳ dùng sườn ngón tay cọ mặt y: "Sao không ngủ?"
"Không mệt." Chúc Yến Ẩn nắm lấy ngón tay hắn, "Ngươi nghỉ ngơi đi, ngày mai còn phải lên đường đấy."
Lệ Tuỳ cười cười, thuận thế kéo người vào ngực mình. Áo ngủ của cả hai đều trễ nải mỏng manh, Chúc Yến Ẩn hơi xích ra sau một chút, tránh cho nhịp tim quá gấp làm bại lộ tâm tư. Chương thúc nói quả không sai, giang hồ hiểm ác như vậy đấy, phải cẩn thận đề phòng mọi lúc mọi nơi.
Lệ Tuỳ lại hôn lên trán y, nụ hôn không mang màu tình dục, càng giống như sau khi thân thể và trái tim được thả lỏng, cùng người yêu gần gũi vuốt ve. Chúc Yến Ẩn vòng tay qua cổ hắn, cẩn thận suy ngẫm nửa ngày cũng chưa nghĩ ra, bắt đầu từ khoảnh khắc nào, từ sự việc gì, quan hệ giữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-ho-lon-nhu-vay/1370631/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.