Chương thứ tư
Nơi Giang Thắng Lâm thăm khám là Huyền Lân Tháp.
Khắp chốn võ lâm gần như không có ai biết y thân thiết với Lệ Tuỳ, đều chỉ nói Giang thần y bốn biển là nhà, hình tích khó tìm, còn tính tình yêu ghét ra sao thì chín người mười ý, chẳng có cái nào ra hồn.
Mấy ngày nay Chúc Yến Ẩn đã đọc rất nhiều thoại bản giang hồ, các Thần Y được viết trong đó đều quá sức hung dữ, một lời không hợp liền bắt đầu uy hiếp bệnh nhân muốn mất quyền làm phụ huynh không muốn tóc tạm biệt đầu không. Khiến cho y cảm thấy áp lực rất lớn, sợ Giang Thắng Lâm cũng một khoản như thế, bèn cân nhắc có nên sắm sửa ít sơn trân hải vị mang theo hay không, bởi các cụ đã nói rồi, đánh kẻ chạy đi không ai đánh người tặng quà.
Chúc Tiểu Tuệ thay y tỉ mỉ vuốt thẳng nếp áo:
"Sắc trời vẫn sớm, hay là ta theo công tử đến tiệm đồ khô ngó qua xem thế nào?"
Chúc Yến Ẩn lấy chiếc mũ bên cạnh đội lên, gió mà thổi qua một cái thì cứ phải gọi là gấm lụa tung bay.
Sau khi ra cửa, ánh mắt của người giang hồ từ khắp nơi cũng tung bay đến trên người y. Qua một đêm ngươi truyền ta, ta truyền hắn, lời đồn như tuyết lở càng lăn càng to, giữa Chúc nhị công tử và Lệ Đại Cung chủ đã là ràng buộc chém không đứt vừa hợp tình còn vô lý, không mong được sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm, chỉ xin được chết cùng năm cùng tháng cùng ngày. Tóm lại là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-ho-lon-nhu-vay/1370581/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.