Trên tuyệt đỉnh Trường Bạch sơn.
Thiên Trì sóng lặng như gương, trong rừng cây bao phủ, nước hồ xanh biếc, cảnh sắc đẹp chẳng khác tiên giới.
Lúc này tuyết trắng phủ dày cùng khắp, nhưng gần Thiên Trì bỗng có ba bóng người xuất hiện, đó chính là Khô Trúc Tiên Ông, Cốc Mộng Viễn và Chân Dật Lan.
Họ đến từ Kỳ Liên sơn, với mục đích thăm dò hư thực của Thần Phong động.
Khô Trúc Tiên Ông dường như rất quen đường thuộc lối, vừa lên đến Thiên Trì, liền quay sang Cốc Mộng Viễn khẽ nói :
- Tiểu tử, Thần Phong động nằm ở phía bắc Thiên Trì này đây.
Cốc Mộng Viễn ngạc nhiên :
- Nơi đây đa số là núi đất, sao lại có động phủ to lớn vậy? Hơn nữa...
Khô Trúc Tiên Ông cười :
- Thần Phong động đâu phải thực sự là động.
Chân Dật Lan thắc mắc hỏi :
- Vậy thì sao lại gọi là động?
Khô Trúc Tiên Ông cười :
- Xưa kia vốn là sơn động, nhưng từ khi Lý Hàm Băng tiếp nhiệm Động chủ đã ra sức khuếch trương, nên...
Chân Dật Lan cười tiếp lời :
- Lan nhi hiểu rồi, động không đủ chỗ ở chứ gì?
Khô Trúc Tiên Ông gật đầu :
- Đúng vậy! Thế nên Thần Phong động chỉ là cái tên, trên thực tế đã trở thành một tòa thạch bảo hết sức nguy nga hùng vĩ.
Cốc Mộng Viễn cười :
- Thạch bảo dễ dọ thám hơn sơn động nhiều! Lão tiền bối, chúng ta nên quang minh chính đại bái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-ho-ky/2996236/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.