Cốc Mộng Viễn cũng bàng hoàng, lẩm bẩm :
- Chúng ta biết tính sao đây?
Chân Dật Lan lắc đầu :
- Lan nhi không màng đến nữa.
Cốc Mộng Viễn cười :
- Lan nhi định trở lên sao?
- Nơi vô sỉ thế này, Lan nhi ở lại sao được?
- Lan nhi, cứu người là điều cần thiết hơn.
Chân Dật Lan lòng vẫn chưa ổn định, lắc đầu :
- Đại ca tự giải quyết đi.
Cốc Mộng Viễn gật đầu cười :
- Được, ngu huynh giết chết đôi nam nữ chó má này trước.
Đoạn liền sải bước tiến tới, Chân Dật Lan cũng vội theo sau, dù sao nàng cũng không muốn Cốc Mộng Viễn một mình mạo hiểm.
Đồng thời nàng cũng tự nghĩ, mình đi theo Cốc đại ca cũng đâu có hề gì, dù Cốc đại ca muốn mình làm gì, mình cũng sẵn sàng chấp nhận kia mà.
Bên ngoài ồn ào như vậy mà đôi nam nữ trên giường vẫn như không hề hay biết, Cốc Mộng Viễn hết sức lấy làm lạ, hai người này chả lẽ điếc hết hay sao?
Thật ra, họ chẳng phải điếc, mà là đang sa vào mê hồn trận.
Cốc Mộng Viễn cặp mắt đã hiện sát cơ.
Chân Dật Lan không dám nhìn thẳng, song tiếng động dâm dật kia cũng khiến nàng không sao chịu nổi, hơi thở nàng gấp rút hơn.
Lúc này, Cốc Mộng Viễn đã sải bước đi đến gần bên giường.
Hai người trên giường vẫn đắm chìm trong mây mưa điên cuồng.
Cốc Mộng Viễn nghe lòng quặn thắt, nhưng sau cùng đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-ho-ky/2996220/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.