Phó Phái Bạch lời vừa nói ra, nam tử kia giật mình, thân thể mềm nhũn, phủ phục trên mặt đất, bắt đầu cầu xin tha thứ.
Phó Phái Bạch hít sâu một hơi, ánh mắt âm trầm nhìn nam tử, "Bất quá, ngươi không xứng chết dưới kiếm tiểu thư nhà ta, người như ngươi, ngay cả máu đều dơ bẩn."
Nhìn bề ngoài, Phó Phái Bạch đã tha mạng cho người này, nhưng trong lòng chỉ có nàng biết chính mình thật sự nổi lên sát tâm với đối phương, dám làm bẩn phong chủ, chỉ bằng mấy câu nói kia, người này chết một vạn lần cũng không đủ.
Nam tử được đại xá, phủ phục trên mặt đất dập đầu nói cảm tạ, máu cùng nước mắt trên mặt loạn thành một đoàn.
Phó Phái Bạch đi đến trước người hắn, nói: "Nhưng ngươi cũng phải trả đại giới vì lời nói của mình, hiện tại, ngay tại đây, tự tát mình một trăm cái, mỗi cái đều phải dùng toàn lực, nếu một cái không đủ tiêu chuẩn, liền bắt đầu lại, thẳng đến khi nào đánh xong một trăm cái thì thôi."
Nam tử run run đáp ứng, ngay sau đó giơ tay cho chính mình một cái tát, một bên đánh một bên đếm số.
"Một......"
"Hai......"
"Ba......"
"Nhẹ, bắt đầu lại."
"Một, một......"
"Hai......"
"Ba......"
"Bốn......"
"Làm lại", Phó Phái Bạch thanh âm không mang theo một tia độ ấm.
Tiếp tục như vậy, sau một vài lần nam tử tự đánh mình thật mạnh mấy cái, đã bị kêu dừng lại, một lần nữa bắt đầu, đánh tới cuối cùng, hắn thần trí đều có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-ho-khap-noi-la-ao-choang/2702976/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.