Đào Viên thôn...
Tọa lạc ven Đông Trường Giang, là một khu rừng đào bạt ngàn nhưng chỉ có chừng vài trăm nóc nha. Mặc dù là vùng đất hẻo lánh nhưng Đào Viên thôn không phải là vùng đất vô danh, mà ngước lại đã từng nổi tiếng khắp cõi Trung Nguyên đến vùng đất hoa đào, nhất là vào thời tiết lập xuân, người ta sẽ được chiêm ngưỡng cả một rừng đào bạt ngàn. Phong cảnh ở đây vừa hữu tình vừa thơ mộng. Thêm vào đó là những người lịch lãm. Mặc dù cách xa kinh thành Trường An nhưng Đào Viên thôn chẳng kém gì chốn phồn hoa đô hội bởi những con người thanh lịch và hiếu khách.
Nổi tiếng nhất ở Đào Viên thôn là khu Đào Viên trang. Trong Đào Viên trang không có những tòa Lâu đài nguy nga tráng lệ, nhưng lại có những dãy thư phòng, kết tạo bằng những thân cây đại thụ và những mái vòm cong, tạo ra khung cảnh vừa thơ vừa mộng. Những tán hoa đào lâu năm, đã hóa thân thành đại thụ quầy quấn lấy Đào Viên trang, tạo thành một sắc cảnh chẳng nơi nào có được.
Đào Viên trang chẳng có ai là chủ nhân. Nó được kiến tạo ra cho mọi người cùng đến để hưởng cái lạc thú thanh nhàn chốn dương trần. Người Đào Viên thôn đến Đào Viên trang để hưởng lạc thú thi và họa. Cuộc sống ở đây thật yên bình và thanh bạch.
Trong gian đại đường Đào Viên trang, Tiêu Lân trong bộ bạch y nho sinh, tay cầm quyển kinh thư, nhìn xuống những tiểu đồng chưa quá mười lăm.
Chàng tằng hắng rồi ngâm :
Tương Thứ hữu bì, nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-ho-doat-kiep/29351/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.