Gã nha sai bưng cặp lồng thức ăn và một bầu rượu bước vào đại lao. Y đặt cặp lồng thức ăn và bầu rượu xuống trước mặt Tiêu Viên.
- Huyện đại nhân sai tiểu nhân đưa thức ăn và bầu rượu này đến hầu tôn giá.
Gã liếc trộm Tiêu Viên rồi ôm quyền xá :
- Tiểu nhân cáo từ.
Tiêu Viên khoát tay :
- Các hạ khoan đi.
- Tôn giá có điều chi chỉ giáo tiểu nhân?
- Tiêu mỗ muốn biết vụ án của Thái A bảo, Huyện đại nhân điều tra tới đâu rồi?
- Chuyện này ngoài chức nghiệp của tiểu nhân, nên tiểu nhân không biết. Tiểu nhân nghe nói Huyện đại nhân sẽ đến vấn an tôn giá.
Tiêu Viên khẽ gật đầu :
- Các hạ đi được rồi.
Gã nha sai rời đại lao, Tiêu Viên ngồi xuống bên cặp lồng thức ăn. Y bưng bầu rượu chuốc ra chén. Bưng chén rượu Tiêu Viên nhìn số thức ăn do Đinh Thọ sai người mang đến. Y buông tiếng thở dài. Không phải y chán nản vì những món thức ăn do Đinh Thọ sai người mang đến, mà thở ra như vậy. Tâm trạng của Tiêu Viên lúc này thật nặng trỉu bởi y chẳng biết bao giờ mới có thể rời khỏi đại lao để lên đường quay về cố hương?
Tiêu Viên nhẩm nói :
- Ngọc Lan muội, hãy uống cùng với Tiêu huynh chén rượu này.
Buông tiếp một tiếng thở dài nữa, Tiêu Viên mới rót chén rượu xuống đất.
Chẳng biết y sơ xuất thế nào mà rượu lại nhiễu vào thức ăn. Ngay lập tức có một làn khói bốc lên cùng với mùi hăng hắc.
Tiêu Viên cau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-ho-doat-kiep/29347/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.