- Tiêu Lân không ngờ Giang Hàn minh chủ lại cho Tịnh Nô cô nương theo tại hạ.
Nàng nhỏ nhẹ đáp lời chàng :
- Tịnh Nô chỉ là hạng nô nữ. Minh chủ bảo làm gì thì Tịnh Nô làm như vậy. Tịnh Nô chỉ sợ Tiêu công tử không chuẩn y sự phán truyền của Minh chủ thì Tịnh Nô sẽ đắc tội với người.
Tiêu Lân nhướng mày :
- Nếu tại ha không nhận cô nương theo tại hạ thì do tại hạ chứ cô nương đâu có gì đắc tội với Minh chủ?
Tịnh Nô nhìn chàng, nhún người :
- Công tử không nhận Tịnh Nô, xem như Tịnh Nô đã đắc tội với Minh chủ rồi. Bởi Tịnh Nô không được công tử nhận tất có điều gì đó thất trách khinh người mới từ chối.
Tiêu Lân mỉm cười :
- May mắn tại hạ lại nhận Tịnh Nô đi cùng.
Tiêu Lân dừng bước. Chàng nhìn sang Tịnh Nô :
- Tịnh Nô cô nương! Kể từ bây giờ Tịnh Nô cô nương không còn là nô nữ của Tiêu Lân đâu nhé? Hãy gọi tại hạ là Tiêu huynh hay Tiêu đại ca được rồi.
Nàng nhỏ nhẹ nói :
- Tịnh Nô không dám.
- Sao lại không dám?
- Phận nô nữ phải giữ phận nô nữ.
Tiêu Lân khoát tay :
- Tại hạ đâu muốn làm chủ nhân của Tịnh Nô! Mà chỉ muốn xem Tịnh Nô như người trong nhà mà thôi. Nếu Tịnh Nô không dám tiếp nhận ý của Tiêu Lân, sợ rằng giữa tại hạ và cô nương sẽ có khoảng cách. Chúng ta khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-ho-doat-kiep/2928115/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.