Gió núi càng gấp, đêm sương lạnh lẽo.
Đến ‘mời’ Thường Ninh và Thái Chiêu tổng cộng có hai nhóm người.
Một nhóm là đệ tử tông môn do Âu Dương Khắc Tà và Trần Quỳnh dẫn đầu, trong đó có mấy gương mặt Thái Chiêu đã từng gặp trên sân võ, vẻ mặt họ đầy nặng nề, còn xen mấy vệt do dự.
Một nhóm khác là gương mặt lạ mới lên núi, nghe nói là ‘thế lực dưới bàn’ của ‘Thích Tông chủ’ bồi dưỡng bên ngoài tông môn, bọn hắn vận võ phục ngắn thuần một sắc xám tro cộng thêm trang bị binh giới toàn bộ, sắc mặt âm trầm hành động yên lặng. Dẫn đầu là một người đàn ông hơn ba mươi tuổi cao gầy, trên mặt lớn có chiếc mũi ưng vô cùng quen mắt.
Thái Chiêu giật mình, kiềm không được thì thầm: “Dáng dấp người này giống người hôm qua, nhưng nhân trung hơi ngắn chút…”
Thường Ninh dĩ nhiên chú ý, khẽ nhúc nhích bờ môi: “Nói không chừng là anh em đấy.”
Mũi ưng ngắn kia chợt quay đầu, ánh mắt oán độc đâm thẳng tới Thường Ninh.
Thái Chiêu yên lặng: “…Xem ra là anh em ruột.”
Thường Ninh không thèm quan tâm: “Lát ta tiễn hai anh em nhà hắn đoàn tụ.”
Đới Phong Trì đi giữa hai nhóm người, cực kỳ đắc chí vừa lòng, có lẽ hai người Thường Thái ngoan ngoãn đi vào khuôn phép sẽ khiến hắn thiếu chút cảm giác thành tựu, bèn thi thoảng lại quay đầu trừng hai người đôi lần.
Hắn nghe có tiếng nói chuyện phía sau, quay lại nói: “Hai người không được phép xì xầm!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-ho-da-vu-thap-nien-dang/2603325/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.