Hạ binh phạt thành. trung
Kế hoạch đã vạch, bọn Mộ Thanh Yến chuẩn bị vội xong lập tức lên đường, cải trang thành Giáo chúng bình thường ngược với phương hướng cuộc tổng tiến công mà đi, dọc theo một con đường hẹp quanh co khoảng một canh giờ, họ tới một căn tiểu viện tao nhã trong núi, tường xây bằng đá trắng, gỗ hạt mộc làm cột, dưới mái hiên lợp rơm vàng óng treo mấy sợi chuông gió trong trẻo màu ngọc.
Tống Úc Chi khen: “Viện lạc tao nhã đẹp quá, chủ nhà rất biết thưởng thức.”
Thượng Quan Hạo Nam do dự nói: “Chỉ toàn gỗ rơm rạ, có phải hơi đơn sơ không.”
Mộ Thanh Yến thản nhiên: “Đây là xây dựng theo bản vẽ cha ta để lại.”
Thượng Quan Hạo Nam lập tức ngậm miệng, Tống Úc Chi quay đi.
Thái Chiêu tỉnh bơ: “Mấy người mù cả sao, này rõ ràng là cẩm thạch mài thành đá trắng thô, cột bằng gỗ tử tâm nom thì bình thường, bờm ngựa vàng giả làm rơm, còn mấy sợi chuông gió lấp lánh kia nhìn đẹp mắt vậy, nói không chừng trong đó buộc không ít châu báu.”
Mộ Thanh Yến nghiêng đầu khẽ cười, vẻ thầm chấp nhận.
Thượng Quan Hạo Nam lập tức tỉnh như sáo, luôn miệng ca tụng Mộ Thanh Yến biết thưởng thức, đúng là toàn thân đều có phẩm vị.
Thái Chiêu bĩu môi: “Ai mà có nhiều tiền vậy cũng sẽ biết thưởng thức thôi.”
— trước có Tống Úc Chi mặc thường phục do Thần châm Trác Bà Bà thêu, sau có Mộ Thanh Yến dùng trân bảo giả làm gỗ mục rơm khô,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-ho-da-vu-thap-nien-dang/2603281/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.