“Ha ha ha ha…… Tần bang bây giờ bị nhắm trúng rồi!” Trở lại khách điếm, Phong Diệc Kỳ ngồi ở trên giường cười đến cao hứng. 
“Kỳ nhi, ngươi bị thương, cởi quần áo ra.” Liễu Dục Dương tâm tình cũng không tốt thế, y vĩnh viễn lo lắng đều là sức khoẻ của Phong Diệc Kỳ. 
“Không có việc gì a, chẳng qua là Ngũ độc chưởng, vận nội lực hoá giả liền vô sự, ta cố ý để hắn đánh trúng.” Phong Diệc Kỳ nhún nhún vai. 
Đi đến cái tủ nhỏ bên cạnh cầm dược uống xuống, hắn khôi phục lại tiếng nói vốn thấp nhu. 
“Sư phụ, những người kia ngươi đều đưa về sao?” 
“Giao cho quan phủ địa phương.” 
“A? Sáng sớm ngày mai chúng ta liền đi luôn, ta cũng không muốn bị giữ lại đăng môn bái phỏng.” 
Liễu Dục Dương liền có bổn sự kia, trong hai ba câu khiến lòng người vui mừng tâm phục khẩu phục muốn kết giao trèo kéo quan hệ, hắn cũng không muốn đeo theo một chuỗi người trở về trúc ốc. 
“Nào có thái quá như vậy ……” Liễu Dục Dương ngồi ở bên cạnh bàn uống trà tay xiết chặt, á khẩu không trả lời được nhìn Phong Diệc Kỳ cởi bỏ đai lưng không chút khó khăn, thoát khỏi một thân la quần rườm rà. 
“Khái, Kỳ nhi, thay quần áo phải tới sau bình phong……” Y bị sặc nước trà, bản năng nam tính mơ hồ ngẩng đầu. 
“A?” 
Người kia hoàn toàn không có nghĩ nhiều như vậy vừa nhấc đầu, lập tức bị hôn sâu. Bàn tay ấm áp thăm dò vào vạt áo rộng mở, một 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-ho-chien-tinh-luc-la-sat/3156062/quyen-2-chuong-10-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.