Trong phòng khả năng có cái gì? Đương nhiên không thể làm gì, chỉ là Liễu Dục Dương kiên trì muốn giúp đồ nhi bôi thuốc mà thôi. 
Phong Diệc Kỳ cuối cùng cũng phản kháng không có hiệu quả chỉ có thể làm đà điểu cúi đầu chôn trong chăn, mặc cho tay Liễu Dục Dương thăm dò vào phía dưới quần áo, thay hắn bôi thuốc vào hậu đình bị thương nứt ra. 
Nếu là người khác, tám phần hắn sẽ đánh cho người ta bay ra bên ngoài treo trên cây phơi khô, nhưng bởi vì là Liễu Dục Dương mà hắn kính yêu nhất, cũng chỉ có thể khuất phục dưới yêu cầu không được ngang bướng. 
Thật vất vả đến khi ngón tay xâm nhập trong cơ thể ly khai, hắn lập tức liền quấn lấy chăn lui vào một góc giường. 
“Kỳ nhi.” Liễu Dục Dương chú ý đến điểm ấy thì rất lo lắng: “Sư phụ thật xin lỗi.” 
“Không…… Là ta tự mình quyết định, ngài không cần phải xin lỗi…… Ngài sinh khí?” Phong Diệc Kỳ sợ hãi nhìn Liễu Dục Dương. 
Người coi trọng lễ giáo như sư phụ có thể chấp nhận sao? Bọn họ chẳng những là sư đồ, hơn nữa đều là thân nam nhi…… 
“Không phải, là…… Ta kỳ thật lúc đó còn có ý thức.” Trấn an trái tim một lần, Liễu Dục Dương bất chấp tất cả “Bởi vì khi đó tưởng là mộng, cho nên rất xin lỗi đã làm ngươi bị thương.” 
Trong mơ hồ, y cho là giấc mộng Nam Kha (được dùng để hình dung cõi mộng hoặc mộng không tưởng không thể thực hiện được của một người nào đó, chi tiết),ảo giác này chỉ vì quá nhớ mong mà 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-ho-chien-tinh-luc-la-sat/138618/quyen-2-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.