Tuy hắn thường thường miên man suy nghĩ bảo La Sát thích cầm kiếm gác trên cổ mình bắt mình nghe theo hắn làm cái này cái kia, nhưng mà một khi chính thức bị uy hiếp mới phát hiện cảm giác kia thật sự không phải là bình thường kém. Hết lần này tới lần khác thực lực bị giảm sút, muốn đánh cũng không đánh được, trên đường đi năm chiến năm bại, căn bản coi như hắn bị dùng bạo lực áp tải tới…… Trưng ra tuấn nhan lạnh lẽo, ảo não trừng mắt nhìn người bên cạnh, đáp lại hắn chính là kiếm quang lạnh như băng.
Phong Diệc Kỳ lạnh lùng nhìn lại hắn, dùng mũi kiếm chỉa chỉa căn phòng nhỏ phía trước cách đó không xa, ý là muốn hắn qua đó.
Sau cái đêm nửa năm trước hắn tiến vào dò xét Hoa Sơn bị phát hiện, người của phái Hoa Sơn hình như đã đổi nơi nhốt Bạch Ngạn Hải, đêm nay lại tốn không ít công phu mới tìm được nơi này.
Tịch Quân Dật động cũng không muốn động, ngược lại quay ra đánh giá coi mình có bao nhiêu cơ hội đánh thắng Phong Diệc Kỳ rồi rời đi.
Thấy hắn còn trù trừ không tiến, Phong Diệc Kỳ hừ lạnh, đáy mắt chợt nổi lên sát khí, cầm kiếm nhảy xuống bên dưới tàng cây.
Không thể nào? Tịch Quân Dật há hốc mồm.
Hắn còn tưởng rằng La Sát chỉ nói thế để uy hiếp mình thôi, ít nhất sẽ nể mặt Liễu Dục Dương mà không thực sự hạ sát thủ, nhưng cái loại sát khí này thì thiên chân vạn xác……
「 Chậm đã.」 Giữ chặt Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-ho-chien-tinh-luc-doan-phong/2160953/chuong-9-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.