“Đứng yên không được nhúc nhích!”. Thẩm Thiên Lăng cực kì nghiêm túc, vươn tay cởi ra đai lưng của Tần Thiếu Vũ.
Tần Thiếu Vũ rất phối hợp.
Sau khi cởi áo xong, Thẩm Thiên Lăng kiểm tra trước sau một chút, bối rối hỏi. “Vết thương đâu?”
Tần Thiếu Vũ bình tĩnh chỉ xuống bụng.
Thẩm Thiên Lăng cố gắng nhìn một lúc, rốt cuộc tìm được một vết sẹo mờ, dài hơn hai tấc, nếu không nhìn kĩ thì không thể phát hiện, mà cho dù nhìn kĩ cũng rất khó thấy!
Vì vậy Thẩm tiểu thụ phút chốc cảm thấy bị lừa dối. “Cái này cũng gọi là bị thương sao?”. Gọi là vết muỗi cắn thì đúng hơn!
“Đương nhiên”. Tần Thiếu Vũ nhớ lại. “Lúc đó máu chảy thành sông”
Thẩm Thiên Lăng: …
Ngươi còn dám chém gió hơn nữa không?
“Cho nên Lăng nhi phải an ủi ta”. Tần Thiếu Vũ ôm hắn về phía giường.
“Chờ đến tối không được sao?”. Thẩm tiểu thụ kháng nghị. “Ngươi là cái đồ dâm loạn giữa ban ngày ban mặt!”
“Chúng ta có thể xx tới tối”. Tần Thiếu Vũ vô liêm sỉ.
Có lề thói chút đi! Thẩm Thiên Lăng giãy dụa. “Ít nhất cũng nên đi tắm trước”
“Người đâu!”. Tần Thiếu Vũ gọi ra ngoài cửa sổ.
“Cung chủ”. Ám vệ rất hiểu ý. “Đang nấu nước tắm, lập tức sẽ mang đến ngay”
Phòng ngừa rất chu đáo.
Thẩm tiểu thụ lệ rơi đầy mặt.
Thùng nước tắm hơi nhỏ, một Thẩm Thiên Lăng cũng đã đầy rồi, vì vậy Tần cung chủ không thể làm gì khác hơn ngoài dục cầu bất mãn mà chờ đợi bên ngoài, cầm khăn giúp Thẩm Thiên Lăng lau người.
“Đừng sờ lung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-ho-bien-dia-thi-ki-ba/1350429/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.