“Sư phụ đâu rồi?”. Thẩm Thiên Lăng tìm xung quanh.
“Lúc trước còn ở đây, nhưng sau đó thấy chán nên đi rồi”. Tần Thiếu Vũ cũng đứng dậy. “Đi thôi, cũng hỏi được kha khá rồi, chúng ta đi ăn sáng”
“Không muốn ăn”. Thẩm Thiên Lăng không hề thấy thèm ăn. Ở trên biển hơn mười ngày, ngoại trừ lúc đầu còn có rau dưa, về sau mỗi ngày đều ăn thịt khô, khoai tây và củ cải, ăn nhiều đến mức cảm giác mình cũng sắp biến thành củ cải!
“Ngày mai là cập bờ rồi”. Tần Thiếu Vũ kéo hắn ra ngoài. “Ăn một ngày cuối cùng được không?”
“Vậy chỉ ăn cơm với khoai tây”. Thẩm Thiên Lăng ra điều kiện. Ăn quá nhiều cà rốt và thịt khô rồi!
“Được”. Tần Thiếu Vũ nói. “Ta tự làm cho ngươi”
“Ngươi?”. Thẩm tiểu thụ tỏ ra nghi ngờ.
“Ừ, ta”. Giọng Tần Thiếu Vũ dịu dàng, cùng hắn ra ngoài.
Cung chủ nhà ta thật biết chăm sóc! Ám vệ cực kì phấn khích, quay đầu nhìn đám hải tặc cảm thán. “Cũng không biết tổ tiên các ngươi tích bao nhiêu đức mới có phúc như vậy”
Hải tặc đồng loạt rơi lệ, các ngươi nghiêm túc ư?
“Vừa nãy các ngươi đã được thấy tận mắt cảnh âu yếm giữa Thẩm công tử và cung chủ”. Ám vệ chậc chậc, ân huệ thật lớn!
Hải tặc đau khổ, thật ra chúng ta cũng không muốn xem.
Tại nhà bếp, Tần Thiếu Vũ lấy khoai tây ra khoét lỗ, sau đó nhét thịt khô và hương liệu vào. Sau khi lùi vào tro cho chín thì lột vỏ bỏ vào chén, dùng chày giã nhuyễn.
Mùi khoai tây quyện với thịt khô và hương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-ho-bien-dia-thi-ki-ba/1350422/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.