Khánh Nhã dùng Thánh Đế Quân Kì quật ngã cờ Khiết Đan rồi cắm cờ của mình lên thay, cả chiến trường vang lên tiếng reo hò mừng rỡ. Hoa Vương Triều đại thắng, quân Khiết Đan bỏ chạy tán loạn như ong vỡ tổ.
Khánh Nhã bước đến gần Lương Nhan, mắt hai người không rời nhau. Dưới chân Lương Nhan, Khiết Đan Vương đang ngồi bệt dưới đất, thở hổn hển.
Lương Nhan đưa cán roi da cho Khánh Nhã.
-Như giao hẹn, ta đã bắt sống vua Khiết Đan.
Khánh Nhã không cầm lấy cán roi mà nhìn với ánh mắt tò mò, thú vị.
-làm sao mở ra?
Lương Nhan mỉm cười, quay nhẹ cỏ tay, lập tức roi da đang quấn chặt quanh cổ Khiết Đan Vương rời ra.
-Đúng là tuyệt kĩ.
Khánh Nhã nói xong liền đưa tay về phía vua Khiết đan.
-Đứng dậy. Hoa Vương triều luôn đối xử tử tế với tù binh.
Vua Khiết Đan nghiến răng, căm thù nhìn quanh, rồi gạt tay Khánh Nhã ra, tự mình đứng dậy.
Khánh Nhã gọi người áp giải tù binh lên binh sa, rồi dặn dò phải canh chừng cẩn thận. Khi binh sĩ áp giải binh sa đi, Khánh Nhã quay lại, dang rộng hai tay, ôm chặc Lương Nhan.
-Trẫm xin khanh, sau này đừng làm mấy chuyện nguy hiểm nữa, thọ mệnh vủa trẫm sẽ bị rút ngắn.
-Nếu hành động của ta khiến ngài tổn thọ thì hành động của ngài sẽ khiến mọi người tổn thọ đó. Nhưng mọi việc đã kết thúc, vậy là ổn.
Lương Nhan thu mình trong lòng Khánh Nhã, cảm giác hơi ấm quen thuộc rồi lai đẩy ra.
-Vẫn còn chuyện phải làm, ngài đi mau.
Vừa nói, Lương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-ho-ba-gia-ho-thien-linh-ki/1527266/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.