-Tại sao...?
Lương Nhan vừa thở gấp, vừa lặp lại câu hỏi khi nãy, do la hét liên tục, giọng nói vốn khàn khàn càng trở nên trầm thấp, tựa hồ còn nghẹn lại.
-Tại vì khanh đã yêu ái đồng của ta.
Khánh Nhã, có lẽ do thấy bản thân mình khi nãy đã quá mạnh tay, lòng thấy chút ân hận, nên cuối cùng đã trả lời. Từng chữ, từng chữ thoát ra chậm rãi, nhưng âm lượng lại ngày một nhỏ dần.
-Ta yêu...ái đồng?
Sững sờ. Lương Nhan lắc đầu thật mạnh.
-Không có...không hề có chuyện đó.
-Trong lúc đi trinh thám, chẳng phải hai người đã nói chuyện rất ăn ý với nhau? Khi nãy, khanh còn gọi tên của Duệ Thanh. Khanh muốn đi đến chỗ Duệ Thanh nên không chịu ở đây chứ gì?
Lương Nhan sững người nghe từng lời, từng lời Khánh Nhã thốt ra, toàn những điều mà ngay cả nghĩ cậu cũng chưa từng thử.
-Không phải! Ta chưa bao giờ có tình cảm như vậy với Duệ Thanh - Lương Nhan lắc đầu, cố phủ định những điều vừa nghe thấy.
-Không phải khanh đã nói với Duệ Thanh là sẽ bảo vệ ta sao? Nói vậy là để cậu ta yên lòng đúng không?
-...cái đó...
Lương Nhan không biết nên giải thích thế nào cho phải. Đúng là vì muốn Duệ Thanh an tâm nên đã nói vậy. Nhưng người mà dù cậu có phải hi sinh bản thân cũng phải bảo vệ đến cùng chính là Khánh Nhã.
-Ta đã nói là sẽ bảo vệ NGÀI.
Dù giọng nói đã bị khàn nhưng cậu vẫn cố gằn từng tiếng một, cố tình nhấn mạnh chữ cuối cùng.
Vừa nói, Lương Nhan vừa ngước mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-ho-ba-gia-ho-thien-linh-ki/1527260/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.