Tử Vong thuyền chủ vội bảo thiếu nữ áo trắng rằng:
- Mi biểu diễn khá lắm .... nhưng y đã bị thương rồi !
Thuyền chủ cúi người xuống thăm mạch cho Phương Sách.
Thiếu nữ áo trắng vái một lạy rồi đáp:
- Nhờ ở thần oai của Thuyền chủ và Thuyền chủ kịp thời đến tiếp ứng, mới có sự thành công mỹ mãn như thế này.
Tử Vong thuyền chủ với giọng gắt gao ra lệnh:
- Trong bảy ngày, mi phải đem y đến hồ Bạch Thố ở An Khánh, phải cố hết sức làm cho y tin tưởng ta là cha của y. Hiện giờ các cao thủ của chính phái đang đến tập trung ở tổng trại của Bạch Long giáo, bổn thuyền chủ không muốn mất đi một người trợ giúp rất đắc lực này. Tất cả mọi việc đều trong mong vào mi đấy.
Thiếu nữ áo trắng vâng lời nhưng có vẻ hoảng sợ. Tử Vong thuyền chủ ra hiệu bảo nàng đi ngay và còn dặn nàng rằng:
- Suốt dọc đường phải rất cẩn thận mới được, ta sẽ cho người tiếp ứng. Mau rời khỏi chốn này đi, Tâm Tâm đại sư thế nào cũng quay trở lại. Ta đi đây.
Nói tới câu cuối cùng, y đã đi xa hơn mười trượng rồi.
Trong hang ở bên dưới quả đúng như lời nói của Tử Vong thuyền chủ, Tâm Tâm đại sư đã quay trở lại thực. Vì ông ta đuổi theo ra ngoài cửa hang thì không thấy một bóng người nào cả, mới biết mình đã trúng phải kế điệu hổ ly sơn của kẻ gian. Chờ tới khi ông ta trở vào trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-ho-an-cuu-ky/2211703/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.