Ngọc Mạc, tự Quan Thanh, trong nhà đứng thứ chín, thân nhân gọi hắn là Tiểu Cửu.
Nếu như nói tiên gia đệ nhất môn phái là Sóc Phương Ân thị tu Ngũ hành thuật, thì kiếm tu Đông Sơn Ngọc thị hoàn toàn xứng đáng vị trí thứ hai. Nhất mạch Ngọc gia sinh ra đã khẩu hàm kì ngọc*, nó cùng thai nhi cộng sinh, linh tính tương thông với bản nhân, ngọc hủy thân vong nên gọi 'Mệnh ngọc'. Lúc Giang Tuần đọc truyện đến đoạn này đã nghĩ, muốn đối phó với Ngọc gia thì cứ nhắm vào ngọc mà đập, nhất định bách phát bách trúng.
*Khẩu hàm kì ngọc: miệng ngậm ngọc quý.
Mà hiện tại, song hoàn thanh ngọc thuộc về Ngọc Cửu bị hắn dùng sợi hồng tuyến treo tại đầu giường, ở trước mặt Giang Tuần lắc qua lắc lại.
... Vị gia chủ tương lai của Ngọc gia này có hứng thú đặc biệt với mèo a.
Giang Tuần vì tính mạng bản thân suy nghĩ, rất nể mặt mà đạp lên kim ti mềm mại lao đến cắn ngọc bội kia, nhưng lực bất tòng tâm, nhảy vài cái đã thở hồng hộc. Y tủi thân lấy hai chân nhỏ ôm đầu, cuộn thành quả lông cầu nằm bất động.
Ngọc Mạc thân mặc tẩm y bò lên giường, ôm Giang Tuần vào lòng tinh tế đánh giá.
Miệng trái đào nhỏ nhắn mím chặt, đang sinh khí sao?
Ngọc Mạc suy tư thật lâu, xoay người về phía bàn gỗ khắc hoa ngoắt ngón tay, bình băng ngọc tự động rót ra chén nước, hắn trở tay đón lấy cái chén bay đến, đưa lên môi thử xem nhiệt độ, có giọt nước thuận theo môi mỏng trượt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-cong-tu-hom-nay-khong-lai-xe/1070385/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.