Ăn thì ăn, vì sao có cảm giác như “Dẫn con dâu xấu xí ra mắt mẹ chồng” thế này?
Tuy ba mẹ đều ở tỉnh khác nhưng anh hai như cha, hơn nữa anh hai lớn hơn anh những mười ba tuổi, Hứa Phượng Kình luôn kính nể anh ấy.
Anh lo lắng thay cho Ryan, sợ thằng cha lỗ mãng này mắc lỗi với Hứa Phượng Uyên, sau mới phát hiện mình lo lắng rất dư thừa nhàm chán. Ryan chỉ vô lại trước mặt anh thôi, còn trước mặt người khác hắn là một người thanh niên thiện lương trí thức nóng bỏng và lễ phép hoàn hảo. Hắn gọi “anh hai” còn ngọt ngào hơn anh gọi làm Hứa Phượng Kình có vài phần khó chịu, đặc biệt khi biết hôm qua họ đã gặp nhau rồi, anh thở dài liếc Ryan, nói: “Gọi anh hai làm gì, từ đó để anh gọi sao?”
Quan hệ của họ đang trong giai đoạn “quan sát”, anh không muốn kết luận quá sớm, để nửa đời sau dính chặt với dã thú.
“Tôi đã biết, hiệu trưởng.” Ryan không biết là vô tình hay cố ý gọi anh như thế, làm miếng thịt vịt đưa lên đến miệng rớt lại xuống chén.
Tiêu Tuấn Đình hiển nhiên cũng không thoải mái khi Ryan sử dụng chiến lược nịnh bợ gia đình vợ này. Vì vậy dùng phương pháp Ngụy cứu Triệu, lén lén đổi nước trái cây của Hứa Phượng Kình thành rượu gạo.
Vốn từ khi thảm kịch kia qua đi, Hứa Phượng Kình thề với lòng không uống rượu nữa nhưng khổ nỗi rượu gạo không mùi vị, uống hoài vẫn thấy ngọt, anh bất hạnh trúng chiêu, uống hết cả ly lớn.
Uống rất ngon,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-bay-tinh-yeu/93482/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.