Thần Niên được hắn khen thế, vẻ mặt vẫn rất ung dung, chỉ cười nói: “Bất luận là anh hùng gì, nếu chỉ có mình ta, cho dù có ba đầu sáu tay cũng không đánh lại được thiên quân vạn mã của Tiên Thị. Có thể đánh thắng trận, toàn bộ đều nhờ vào các huynh đệ liều mạng giết địch”. 
Thần Niên đứng dậy, lớn tiếng hỏi mọi người: “Ta hỏi các ngươi, trong các ngươi có ai là cẩu hùng(*)?”.  
(*) Chỉ người vô tích sự. Thường dùng để tạo sự đối lập với từ “anh hùng”. 
Hiện trường đầu tiên là lặng đi, nhưng ngay sau đó chúng binh sĩ nghĩa quân cùng hô lên: “Không có!”. 
Hai mắt Thần Niên sáng ngời, tinh thần phấn chấn, cất giọng hét: “Vậy nghĩa quân chúng ta có thể bách chiến bách thắng!” 
Giọng nói nàng có truyền thêm nội lực, rền vang như sấm bên tai mọi người, làm cho người ta nhiệt huyết sôi trào. Ôn Đại Nha phản ứng đầu tiên, vung tay hô to: “Tất thắng! Tất thắng!”. 
“Tất thắng! Tất thắng…” Ai ai cũng cùng hòa thanh hưởng âm, tiếng vang tận trời, như thể làm cho cả sơn cốc đều rung động. 
~Ebook~Fun~&~Free~ 
Hôm sau, Thần Niên dẫn người vờ công thành, lại an bài mấy trăm cao thủ giỏi võ giả làm tiên phong quân cứu viện Tiên Thị, loanh quanh nửa vòng rồi lao ra từ sau trận nghĩa quân. Nghĩa quân lập tức bị tách ra, chợt nghe rất nhiều người kinh hãi hô lên: “Chạy mau, viện binh Tiên Thị đến rồi!”. 
Vừa kêu như thế, đến cả quân canh gác trên thành cũng tin thật, chỉ thấy những 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-bac-nu-phi/2782857/quyen-3-chuong-220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.