Editor: Hạ Mộc
Đám Ôn Đại Nha lúc này mới mới không gây chuyện nữa. Chưa được một ngày lại chợt nhớ ra còn quên hài cốt của hai huynh đệ ở khe suối bên ngoài trấn, Ôn Đại Nha mặc kệ trước đó bọn có phải bán đứng trại hay không, dù sao cũng làm huynh đệ nhiều năm như vậy, chung quy cũng không thể nhìn hai người bọn họ phơi thây nơi hoang dã, liền tự mình dẫn theo vài người đi thu hài cốt của bọn họ.
Lục Kiêu vốn cũng muốn quay về khe suối kia tìm loan đao của mình, nhưng lại lo Thần Niên ở một mình trong trại, chỉ đành phải giao cho Ôn Đại Nha.
Ôn Đại Nha vỗ ngực bảo đảm nói: “Ngài yên tâm, cho dù có đào ổ sói hoang, cũng nhất định đem loan đao của ngài tìm về!”
Bọn họ ra khỏi trại từ sáng sớm, chưa đến buổi trưa người đã trở lại, chẳng những không tìm được hài cốt của hai người kia và loan đao của Lục Kiêu, mà còn đem về một tin cực kỳ xấu, hiệu thuốc của Lý gia bị đốt. Ôn Đại Nha nói: “Chúng ta không dám đi vào thôn trấn, chỉ ở trên núi phía xa nhìn hiệu thuốc Lý gia, lại sợ bị người khác phát hiện, liền chạy nhanh trở về.
Thần Niên nghe xong, sắc mặt có chút nghiêm trọng, bất giác quay đầu nhìn về phía Triều Dương Tử. Triều Dương Tử cũng đen mặt nói: “Ngươi đừng nhìn ta, hiệu thuốc Lý gia trước kia chỉ có một lang trung và một tiểu đồ đệ bốc thuốc, đã sớm bị nữ ma đầu cách vách kia giết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-bac-nu-phi/2782701/quyen-2-chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.