Editor: Hạ Mộc
Thần Niên có chút kinh ngạc, không ngờ Lục Kiêu lại dễ dàng chế trụ được Tịnh Vũ Hiên như vậy, nàng ngây người sững sốt, mới hỏi Lục Kiêu: “Triều Dương Tử đâu?”
Lục Kiêu hướng hấc cằm về phía nàng, Thần Niên theo hướng nhìn qua, thấy Triều Dương Tử khoanh chân ngồi ở góc tường, nếu không phải hai mắt còn mở to sẽ làm cho người ta nghĩ đã tĩnh tọa ngồi thiền. Thần Niên nhìn ra ông ta bị điểm huyệt nói, tiến lên muốn giải huyệt cho ông ấy, nhưng thủ pháp điểm huyệt này cực kỳ kỳ lạ, nàng không thể giải được huyệt đạo của Triều Dương Tử, nhưng Tịnh Vũ Hiên giết hay không giết tốt nhất vẫn nên hỏi hắn.
Nàng suy nghĩ liền nói với Triều Dương Tử: “Người này giết hay không giết? Nếu giết ông nháy mắt hai cái, nếu không giết ông trước hết đừng nháy mắt.”
Triều Dương Tử nghe vậy, ánh mắt không khỏi dừng trên mặt Tịnh Vũ Hiên, do dự một chút liền mở to mắt vài phần.
Mắt ông ấy vốn không lớn, cố gắng mở to như vậy, làm cho khuôn mặt nhìn buồn cười vô cùng, Thần Niên và Lục Kiêu còn chưa làm gì, mà Tịnh Vũ Hiên trên cổ vẫn còn kề loan đao khẽ cười phì ra một tiếng.
Vừa nghe thanh âm này, Thần Niên lập tức kinh ngạc mở to mắt, quay đầu lại nhìn về phía Tịnh Vũ Hiên. Tịnh Vũ Hiên lại tức giận liếc ngang nàng một cái nói: “Tiểu nha đầu nhìn cái gì?”
Thần Niên ngàn vạn lần không thể tưởng tượng được ma đầu nổi danh giết người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-bac-nu-phi/2782697/quyen-2-chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.