Editor: Hạ Mộc
Chàng nói xong nở một nụ cười châm biếm, không hề để ý tới Hạ Trạch đang đờ người trên mặt đất, nhấc chân ra khỏi cửa phòng.
Vân Sinh ở trong cung trông coi Tiết Nhàn Nhân năm ngày, kết quả vẫn không thể bảo vệ được tính mạng của Tiết Nhàn Nhân, Vân sinh chỉ mới không nhìn một cái, đã thấy nàng nuốt kim.
Vân Sinh từ trong cung đi ra, lập tức tìm Phong Quân Dương: “Nhàn Nhân đã chết, huynh vừa lòng chưa?” Nàng nhìn chằm chằm Vân Tây Vương Thế Tử hòa nhã ôn nhu trước mặt, gằn từng tiếng hỏi: “Sự việc kia cũng có muội góp sức, sao huynh không đến trả thù muội luôn đi?”
Phong Quân Dương thản nhiên nói: “Vân Sinh, đừng nói mấy lời trẻ con đó, muội là con gái của cô mẫu ta, là vị hôn thê của ta.”
Vân Sinh cố nén giọt nước mắt nóng hổi, cắn răng nói: “Ta không lấy huynh, ta tuyệt đối không gả cho huynh. Vẫn là Tạ tỷ tỷ tinh mắt, trước đây nhìn thấu con người đê tiện âm hiểm của huynh, cho nên mới bất chấp mọi thứ theo người bên cạnh chạy trốn.”
Trong nháy mắt, ánh mắt của Phong Quân Dương sắc lại như dao, khiến cho Vân Sinh phải rùng mình một cái. May mắn thay ánh mắt kia chỉ lướt qua giây lát, nhanh đến mức Vân Sinh cứ ngỡ mình nhìn nhầm. Hắn yên lặng nhìn nàng một lát, hạ tầm mắt nhẹ nhàng nói: “Vân Sinh muội có muốn gả hay không cũng không liên quan tới ta. Chỉ là có chút chuyện muội cần phải hiểu rõ, không phải ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-bac-nu-phi/2782679/quyen-2-chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.