Editor: Hạ Mộc
Lục Kiêu tiến lên chắn trước mặt Thần Niên, Thần Niên đưa tay kéo Lục Kiêu, trầm giọng nói: “Lục Kiêu, ngươi tránh ra.”
Thân hình Lục Kiêu như núi, không nhúc nhích, chỉ lạnh lùng liếc Diệp Tiểu Thất một cái, cùng Thần Niên nói: “Ta từng hứa với nghĩa phụ cô phải bảo vệ tính mạng của cô, những người khác sống hay chết ta không quan tâm, dù tất cả người ở đây chết sạch, cô cũng phải sống tốt cho ta.”
Thần Niên chậm rãi lắc đầu, nhẹ giọng nói với Lục Kiêu: “Ngươi không hiểu, Tiểu Liễu là bị ta ép làm việc này, nếu hôm nay muội ấy vì chuyện này mà chết, ta ngày sau còn sống hay chết có gì khác nhau. Lục Kiêu ngươi tránh ra đi. Hơn nữa Văn Nhị đương gia còn muốn ta che chở hắn trốn khỏi núi Thái Hành, cho nên, hắn sẽ không dễ dàng giết ta.”
Nàng nói xong nhìn về phía Văn Phượng Minh, miệng vẫn cười, hỏi: “Ngươi nói có phải không, Văn Nhị đương gia?”
Hiện giờ Văn Phượng Minh chỉ có Thần Niên là có thể cứu cái mạng rơm rạ này của hắn, nghe vậy vội nói: “Nếu ta có thể bình an rời đi, ta sẽ không làm tổn hại tính mạng của ngươi!”
Lục Kiêu không nói một lời, đến khi Thần Niên lần nữa chìa tay ra đẩy hắn, hắn cũng không khăng khăng cự tuyệt nữa. Nàng khẽ mỉm cười, lúc xoay người qua hắn đột nhiên thấp giọng nói: “Ta tin ngươi có thể cứu ta.”
Nàng đi đến trước người Diệp Tiểu Thất, ngẩng đầu nhìn người bạn thân nhất, huynh đệ tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-bac-nu-phi/2782671/quyen-2-chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.