Cả người Thần Niên vừa nãy như đang ở trong một lớp sương mù chắn hết tầm nhìn, giờ nghe thấy những lời này của Phong Quân Dương, giống như đột nhiên tỉnh giấc, lập tức hiểu ra. Tất cả gia quyến trong trại Thanh Phong đều bị giết sạch, chỉ còn lại tiểu Liễu cùng một đám những cô gái trẻ tuổi may mắn sống sót, tất cả việc này lại do Dương Quý dặn dò từ trước. Những cô gái trong trại Thanh Phong chẳng qua chỉ là những cô gái thô lậu lớn lên giữa núi rừng, mặc dù trong đó cũng có một vài người dung mạo xinh đẹp, nhưng còn kém xa so với những người Dương Quý đã từng tận mắt nhìn thấy. Đã không phải là ham mê sắc đẹp, thì tại sao Dương Quý còn đặc biệt dặn dò đám quan binh Ký Châu giữ lại các nàng ấy?
Đáp án đã ở ngay trước mắt, dường như sống động như thật. Thần Niên tập trung nhớ lại một lát, rồi nói: “Đêm qua trong số những người ta nhìn thấy, đi kèm với những điều kiện đó chỉ có hai người, một là tiểu Liễu, người còn lại là Linh Tước.
Tiểu Liễu là con gái của Văn Phượng Minh, vợ Văn Phượng Minh đã mất từ lâu, sau này ông ta cũng không tái hôn nữa, bên cạnh chỉ có duy nhất một cô con gái là tiểu Liễu. Còn cha của Linh Tước là Lỗ Vanh Phong địa vị tuy không cao bằng Văn Phượng Minh, nhưng cũng là một vị đầu mục không nhỏ trong trại, sở trường là công phu quyền cước, cũng được coi là có chút uy danh ở vùng Nam Bắc Thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-bac-nu-phi/2782548/quyen-1-chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.