Thần Niên nghe ra sự uy hiếp hiển hiện trong lời nói của hắn liền nổi cáu, lạnh lùng đáp: “Ta biết rồi.”
Phong Quân Dương cười cười, nói tiếp: “Vậy thì xin Tạ cô nương tạm thời giao hết đống phi đao ra đây, để tránh lúc không cẩn thận làm bị thương người khác.”
Thần Niên sầm mặt xuống lôi từng thanh phi đao trên người ra, vứt cho tên thị vệ đang đứng chờ bên cạnh, cuối cùng còn giơ tay vỗ vỗ lên thắt lưng mình, nói: “Hết rồi.”
“Trong giày.” Phong Quân Dương nhắc.
Thần Niên oán hận nhìn hắn một cái, ngoan ngoãn cúi xuống lôi từ trong giày ra một thanh chùy thủ, rồi vứt sang một bên. Lúc ấy Phong Quân Dương mới hài lòng gật gật đầu, dặn dò: “Trịnh Luân, ngươi dẫn Tạ cô nương đi đi.”
Trịnh Luân thúc ngựa đi tới trước mặt Thần Niên, từ trên lưng ngựa vươn tay về phía nàng với vẻ mặt không muốn chút nào, hắn nói: “Lên đây.”
Nhìn bộ dạng hắn như vậy, Thần Niên không nhịn được phá ra cười, còn cố ý há miệng cười toe toét với hắn, rồi mới nắm tay Trịnh Luân mượn lực nhảy lên, nhẹ nhàng khéo léo rơi xuống phía sau lưng hắn. Bên này Phong Quân Dương thúc ngựa đi đầu, Trịnh Luân giật dây cương theo sát phía sau, nhưng thị vệ khác cũng lần lượt thúc ngựa đi theo.
Vì móng ngựa đều được bọc một lớp vải dày, nên mọi người tuy thúc ngựa phi nhanh, nhưng âm thanh phát ra không to lắm. Không bao lâu sau đã đến trước một ngôi nhà rất lớn, đám người Phong Quân Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-bac-nu-phi/2782431/quyen-1-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.