//Bẩm Thái hậu, Lệ quý phi bị ốm nặng...cung nữ bên cạnh Lệ quý phi xin cầu y.
Đông Thái hậu lạnh lùng nhìn cô cung nữ vừa bẩm báo “đã tống cổ vào lãnh cung rồi còn quan tâm đến sống chết của ả làm gì nữa!”
Cô cung nữ không nói gì, chỉ cúi đầu xin lùi.
Đông Thái hậu nâng tách trà lên uống vào một ngụm rồi đặt lại bàn “người đâu?”
Thái giám bên cạnh bà lúi húi đi vào “nô tài Tiểu Lý Tử tham kiến Thái hậu!”
*Ngươi đến rồi à?
//Dạ bẩm Thái hậu!
Nhìn sắc mặt của Đông Thái hậu, Tiểu Lý Tử đoán là bà đang gặp chuyện không vui nên khẽ lên tiếng hỏi “Bẩm Thái hậu, người gặp chuyện gì không vui sao?”
Đông Thái hậu thở dài “ngươi có hay biết việc Lệ quý phi bị ốm nặng không?”
//Bẩm Thái hậu, nô tài có nghe.
Đông Thái hậu liếc nhìn Tiểu Lý Tử “sao ta không nghe ngươi nhắc đến?”
//Bẩm Thái hậu, chỉ là một phi tần bị đưa vào lãnh cung...làm gì đáng để Thái hậu bận tâm.
Đông Thái hậu không nói gì thêm, bà nằm dựa lưng vào gối “ngươi cho ngự y đến cấm cung thăm khám cho Lệ quý phi!”
//Thái hậu...
*Đủ rồi, ngươi lui ra ngoài đi.
//Nô tài xin phép cáo lui.
……………
Nơi thâm cung lạnh lẽo, một phi tần đang ốm nặng...nằm thoi thóp trên giường bệnh.
Khụ...khụ...
//Là máu tươi!
Cung nữ hốt hoảng hét lớn “Lệ quý phi, người sao rồi?”
Lệ quý phi lim dim đôi mắt phượng “ta...ta, ta sắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gian-thue-nguoi-vo-bi-lang-quen/3575249/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.